Dịch: Độc Hành Dân Trác thản nhiên nhìn thẳng vào mắt hắn, thở dài: “Lão phu chỉ là một quân cờ trong tay kẻ đó mà thôi, vốn tưởng rằng có thể nhảy ra khỏi bàn cờ, nhưng tất cả chỉ là ảo tưởng.”
“Nghe theo mệnh lệnh của kẻ đó, đến đây trợ trận, ngoại trừ Tể Chân ra, còn có những ai?” Tần Tang truy hỏi.
“Thân phận của bọn họ cũng không khó đoán, nhưng lão phu cảm thấy, bọn họ đều là do Tể Chân mời tới, chưa hẳn biết được nội tình...”
Dân Trác biết gì nói nấy.